[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Chương 2 : Khủng hoảng toàn cầu
Người đăng: qnmagicq
.
Sở Vân Thăng đóng máy tính, hắn phỏng chừng tình hình ngày càng không ổn, nhưng hắn không có thời gian cùng tâm tư đi giải chuyện này. Hắn hiện giờ phải làm là tu luyện theo biện pháp trong sách cổ. Đầu tiên, hắn phải học chế phù. Trên thực tế, từ khi hắn hiểu được 300 từ cho tới nay, hắn chỉ biết có thể chế tác nguyên phù, hắn vì thế còn chuyên môn chế tác các loại nguyên phù trong sách, nhưng đều không có hiệu lực, sau hắn mới có hứng thú hiểu rõ.
Từ sau cái buổi sáng mặt trời biến mất, hắn chợt phát hiện hắn trong khi chế tác những nguyên phù vô dụng kia đột nhiên hé ra ánh sáng thành công giống như trong sách cổ đã miêu tả. Nguyên phù bắn ra những ký hiệu bao phủ lấy thân thể hắn, tản mác ra ánh sáng rực rỡ, sau đó đột nhiên co rút trở về, nguyên phù kia tựa như có sinh mệnh vậy, bay tới không trung, huyền phù ở đó, mãi tới khi Sở Vân Thăng thu hồi nó lại.
Sở Vân Thăng đoán rằng buổi sáng ánh mặt trời biến mất, là bắt đầu vạn pháp chỉnh lý, nguyên phù được lực lượng thần bí nào đó kích hoạt, bỗng nhiên có thể vận dụng.
Hắn cẩn thận nghiên cứu quy tắc chế phù trong sách cổ, rốt cuộc cũng hiểu được nguyên phù thực chất là thông đạo dẫn đường cho thiên địa. Trong sách cổ đã nói thiên địa nguyên phù dẫn con đường dẫn nguyên khí vào cơ thể, cho nên mỗi thời điểm họa phù đều phải vận dụng nguyên khí dung nhập vào trong đó, như vậy sau khí chế phù hoàn thành, nguyên phù mới có thể cộng hưởng với thiên địa mà sinh ra một thông đạo, kích hoạt nguyên phù bản thể.
Mà nguyên phù bị hắn kích hoạt ngẫu nhiên kia, sau này Sở Vân Thăng hiểu được, bởi vì hắn lúc ấy không có nguyên khí rót vào nguyên phù, cho nên có thể bị kích hoạt phỏng chừng là vào thời điểm sách cổ kia sáng lên. Nguyên phù được Sở Vân Thăng đặt trong quyển sách cổ, có thể sách cổ thông qua một nghi thức nào đó cải tạo tấm nguyên phù hỏng của hắn.
Sở Vân Thăng không biết sách cổ khi nào thì sáng lên lần nữa, lợi dụng sách cổ cải tạo nguyên phù hiển nhiên không đáng tin cậy, cho nên hắn quyết định tu luyện nguyên khí thiên địa một chút.
Loại nguyên khí này được sách cổ nói đó là năng lượng cơ bản nhất trong thiên địa, trong năm nghìn năm, bị bài xích ra khỏi toàn bộ thái dương hệ, nói cách khách trong năm nghìn năm này, trên địa cầu không có nguyên khí rót vào, dựa theo sách cổ nói đó được kêu là thiên quỹ bị phong bế.
Buổi sáng mặt trời biến mất, nguyên phù dị động, làm cho Sở Vân Thăng cảm thấy thiên quỹ bàng bạc tới gần, có lẽ có chút nguyên khí thiên địa sẽ tiến vào địa cầu. Hắn vì thế yên tĩnh ngồi xuống, dựa theo phương pháp trong sách cổ mà tu luyện nguyên khí.
Cái giai đoạn này sách cổ nói là Luyện Khí, đơn giản một chút, chính là đem nguyên khí không thuộc tính trong thiên địa dẫn vào trong cơ thể mình trở thành nguyên khí của mình.
Chỗ khó nhất là quá trình dẫn nguyên khí vào cơ thể như thế nào, cũng là một cửa khó khăn nhất, nguyên khí trong thiên địa vô hình vô sắc, nhân loại không thể cảm giác bằng ngũ quan bình thường được.
Biện pháp đơn giản nhất là thông qua sự trợ giúp của một loại thiên địa nguyên phù, trực tiếp hút nguyên khí thiên địa vào cơ thể, sau đó dùng nguyên khí đó cọ rửa thân thể mình, mở ra tư duy thần thức của mình. Sở Vân Thăng gọi cái này là giác quan thứ sáu, do đó thần thức đạt tới mức cộng hưởng với nguyên khí thiên địa.
Sở Vân Thăng không loại nguyên phù này, biện pháp duy nhất kích hoạt nguyên phù là dùng Ly Hỏa Nguyên Phù để thôi phát thần hỏa, hiển nhiên biện pháp đơn giản này cũng dùng không thông, chỉ có thể dùng biện pháp nguyên thủy nhất, dựa theo pháp quyết trong sách cổ. Mặc niệm trong lòng, không ngừng dựa vào pháp quyết điều chỉnh trạng thái thứ tư của mình để mở được thần thức, cần phải có đủ nguyên khí thiên địa bên mình cùng với tư chất của người tu luyện.
Sở Vân Thăng sớm biết tư chất của mình, dựa theo sách cổ giới thiệu, hắn căn cứ vào tình huống của mình mà tính toán qua, mình cùng cái gọi là thiên tài kém quá xa, cũng chỉ là một người bình thường, đều này làm cho hắn có chút uể oải. Nhưng mà sách cổ vẫn ở trên tay, hắn cảm thấy mình còn may mắn hơn người khác nhiều.
Sở Vân Thăng ôm lấy sách cổ, ngồi trên sàn nhà, bắt đầu thử Luyện khí. Trước kia hắn xem tiểu thuyết thấy mấy cái này dường như rất đơn giản, tới khi chính mình thí nghiệm, mới biết được nó khó khăn tới thế nào!
Không biết bởi vì nguyên khí thiên địa quá ít, hay là tư chất quá kém, suốt một đêm, Sở Vân Thăng dùng hơn sáu giờ tu luyện, thế nhưng không có chút cảm giác này. Ngày đầu tiên tu luyện của hắn không có kỳ tích gì cả, hắn hiểu được muốn thành công phải cố gắng cực lớn, mỗi ngày phải dùng thời gian nhiều mà tu luyện mới được.
Một đêm đầy sức ép, Sở Vân Thăng bị cảm giác thất bại mãnh liệt, đơn giản mà hôn mê đi, cuối cùng bị một tiếng chuông đánh thức.
Là điện thoại của Dư Tiểu Hải, đồng nghiệp cửa hắn, hai người quan hệ rất tốt, hai ngày trước còn nghi ngờ vấn đề đầu của Sở Vân Thăng. Sở Vân Thăng nhân chóng nghe điện thoại, chợt thấy tiếng kích động của Dư Tiểu Hải trong điện thoại:
-Anh Sở, lúc này có chuyện lớn rồi, là anh lợi hại, anh phải giúp các anh em à…
-Ừ, cậu thấy hôm qua mặt trời biết mất chứ gì? Ti vi không phải đã giải thích nói…
Sở Vân Thăng cẩn thận nói, hắn thật sự sợ bị bạn bè khinh bỉ.
-Anh, anh còn lừa gạt anh em hả, vừa rồi mặt trời lại biến mất, suốt nửa giờ à! Chẳng lẽ anh còn không biết? con mẹ nó, hiện giờ mọi người toàn cầu điên rồi, anh ra đường mà xem, tất cả điều điên rồi!
-Lại biến mất sao? ~ Sở Vân Thăng thật sự không biết, hắn khi tu luyện thất bại liền chán nản mà ngủ mê đi, nhưng mà mặt trời lại biến mất lần nữa, đối với hắn không còn là chuyện quá lớn, hắn đã muốn biết kết quả cuối cùng rồi.
Trên sách cổ đã ghi lại, bởi vì thiên quỹ hồi phục, vạn pháp chỉnh lý, năng lượng thiên địa xuất hiện, trong vụ trụ tạm thời cách rời ánh sáng một thời gian, nói cách khác ánh sáng cơ bản không chiếu tới địa cầu được. Bởi vì những quy tắc tính toán này Sở Vân Thăng xem không hiểu, cho nên hắn cũng không tính toán được đêm tối sẽ kéo dài liên tục trong bao lâu.
-Anh Sở, hiện giờ phải làm gì đây? Rốt cuộc địa cầu có bị hủy diệt không? Hiện giờ chúng ta lo lắng muốn chết à!
-Anh đã nói sớm rồi mà các cậu không nghe, hiện giờ mới tin sao? Các cậu lúc trước còn mắng ta, giờ thế nào!
Sở Vân Thăng có loại kích động như được sử lại án oan, trong ba tháng qua hắn cơ bản bị coi như người điên, loại cảm giác đè nén cùng sợ hãi này rốt cuộc cũng phát tiết ra được, cho nên có cảm giác khoái cảm khó hiểu.
-Anh, anh không phải biết ngày này sẽ tới phải không?anh nói xem rốt cuộc con mẹ nó là chuyện gì? Chúng ta có thể toàn bộ chết không?
-Sẽ không! Cụ thể tình huống anh mày cũng không rõ lắm, chỉ biết tới ngày 28 toàn bộ địa cầu sẽ lâm vào tối tăm, tới lúc đó các cậu phải chuẩn bị một chút vật tư chống lạnh cùng lương thực thật nhiều, anh mày cũng không biết nó xảy ra trong bao lâu đâu!
Sở Vân Thăng nói hết tất cả những gì mình biết cho hắn nghe.
-Toàn bộ lâm vào tối tăm sao? Mặt trời đâu? Mặt trời biến mất, địa cầu xoay chung quanh cái gì? Địa cầu không phải vòng quanh chứ?
-Cậu không cần phải nghĩ như vậy, cũng không phải mặt trời biến mất đâu, chuyên gia trên ti vi nói đúng đấy. Nếu như mặt trời mà biến mất, địa cầu mất đi lực hấp dẫn, chúng ta đã sớm chết rồi, mặt trời vẫn còn, yên tâm, chỉ là không nhìn thấy mà thôi, có lẽ trong thời gian ngắn sẽ khôi phục lại.
Sở Vân Thăng nghĩ chỉ có thể giải thích như vậy, nếu như dựa theo sách cổ mà giải thích với Dư Tiểu Hải có nói ba ngày ba đêm phỏng chừng cũng không xong.
-Anh, anh không nên gạt em à, anh hiện giờ là thần tượng của mọi người đó!
-Ba ngày trước anh mày là kẻ điên, hôm nay lai trở thành thần tượng? các người thật là chết đi cho rồi!
Sở Vân Thăng đột nhiên có cảm giác tiểu nhân đắc chí.
-Này này…mẹ nó, lại mất tín hiệu!
Đầu kia điện thoại Dư Tiểu Hải phẫn nộ đóng di động, vội vàng rời khỏi công ty, hiện giờ tín hiệu khi có khi không, càng làm cho người ta cảm thấy khủng hoảng, công ty cơ bản đã không còn nhiều người, nhân loại với chuyện không biết rất bối rối.
----------oOo----------
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện